Friday 4 March 2011

Một nhoáng London

Vừa rồi ''được'' ngồi xe hơn 3 tiếng đến London ăn sinh nhật. Xe chạy ngang qua phố Curtain - vốn nổi tiếng là đông đúc và sầm uất nhất London. Mùa xuân đến rồi nên đến cửa hiệu nào cũng thấy trưng bảng giảm giá 30%, 50%, 70%. Ngắm mấy con số nhảy múa mà thèm nhỏ dãi, muốn kêu Steph tấp đại xe vào lề cho mình nhảy dzô đám đông chị em đang vồ lấy quần áo như hổ vồ mồi. Chỉ là mơ với mộng. Mình phải đến buổi tiệc lúc 6 giờ.

Mặc dù có GPS nhưng chẳng dễ dàng gì lái xe ở London. Mất thêm 30 phút chạy lòng vòng theo hướng dẫn của Tomtom rốt cuộc hai đứa cũng đến được nhà của Sylvia - con gái dì Isis, đang là giáo viên tiếng Pháp ở trường đại học, để cùng đến nhà Michael - con trai dì Isis, để dự sinh nhật Ruth - vợ Michael ( >.<  thiệt là phức tạp quá)

Buổi tiệc phải nói là xa hoa đối với mình. Vừa gõ cửa đã có người đứng chào đón, vừa vào nhà đã có chị tiếp viên dễ thương cầm hộ áo khoác, rượu trên tay vừa vơi là có người đến mời thêm, thức ăn lúc nào cũng đầy ắp được các em phục vụ mang đến tận nơi. Ở UK mà có gian bếp rộng mênh mông và trần nhà cao vút là biết không phải chuyện đùa. Ở Việt Nam không lúc nào là không tiệc tùng, nhưng cái phong cách này ''hơi bị quý tộc'' khiến mình lúng túng như cô nàng nông thôn lần đầu lên thị thành. Chẳng biết nói sao cho hay, cung cách thế nào cho lịch lãm bởi ai cũng đẹp, cũng xinh và rất ''Ăng lê''. Và đặc biệt không thấy ai mang chụp  hình, nói gì đến ''tự sướng''. Chung quy lại: hào nhoáng quá khiến mình ngộp thở.

11 giờ tiệc cũng tàn, mình thở phào.

Ngủ lại nhà Sylvia một đêm. Xa nhà có mấy mươi tiếng mà nhớ nhung quá chừng. Cảm giác như phải uống trà bằng cái cốc của mình, phải nằm dài trên chiếc sofa của mình, phải trên chiếc giường của mình thì mơ đẹp mới đến vậy.

Trời sáng rồi, nhanh nhanh về nhà thôi. Supra bon bon lăn bánh qua những con phố London yên tĩnh và vắng vẻ vào buổi sớm mai. Qua góc nhà chờ xe bus có 1, 2 hành khách đang mải mê với chiếc Ipod của mình. Bỗng dưng tò mò nghe nhạc gì đó nhỉ?


Cửa hiệu trên Curtain Road cũng dần dần mở cửa đón chào một ngày buôn bán bận rộn. Nhớ lời Sylvia nói vui, muốn mua sắm ở đâu phải mang theo bảng đồ hướng dẫn mới đi đúng nơi, đến đúng chỗ, ăn đúng quán. 


Sale sale sale khắp mọi nơi. Đến đây vào cuối tháng 12 trúng ngay dịp giảm giá lớn nhất trong năm. Giờ đến mùa xuân mua sắm. Có mấy chị em sống ở UK mà không tiêu tiền vào quần áo & mỹ phẩm những dịp thế này.


Xe không dừng lại được nên mình cũng chẳng có tấm ảnh nào kỷ niệm lần đến London chơi. Thôi thì tự sướng trong kiếng chiếu hậu vậy. 


Xe dừng đèn đỏ trước một nhà thờ nào đó. Kiến trúc nhìn giống nhà thờ Đức Bà của mình quá nhỉ?  


Thời tiết vẫn còn lạnh lắm. Thế mà có khối người tập thể dục, chạy bộ ngoài trời lúc sáng sớm này


London có đến 4 cái sân bay vừa và lớn: Heathrow, Gatwick, Stansted và Luton. Thế nên, hễ mỗi lần ngước lên nhìn trời là thể nào cũng thấy ít nhất một chiếc máy bay bay ngang trên đầu. Nhìn lại bức ảnh này mới nhớ ra... bầu trời London hôm đó trong xanh quá đỗi. 


1 ngày 1 đêm ở London cũng thấy thinh thích, dù chỉ là ghé thăm một nhoáng.

No comments:

Post a Comment